Ngày xưa mẹ đặt tên anh Nuôi anh khôn lớn trưởng thành mẹ vui Mẹ dạy sống ở trên đời Việc nhà việc nước con thời chớ quên Mẹ mong đất nước bình yên Gia đình xum họp mọi miền yên vui Đâu đâu cũng thấy tiếng cười Toàn dân hạnh phúc đời đời ấm no Nhưng bọn đế quốc chẳng cho Đem quân xâm lược nước nhà con ơi Sương rơi máu chảy nơi nơi Nhân dân cực khổ người người lầm than Nghe lời đảng gọi đứng lên Xa quê, xa mẹ lên đường tòng quân.
***
Đôi chân chẳng ngại xa gần
Ở đâu có giặc, đảng cần là đi
Chiến trường anh có quản gì Khe sanh, quảng trị, anh đi đã nhiều
Rừng xanh sốt rét những chiều
Cơn mê có mẹ đủ điều nhớ quê
Bao năm thư chẳng gửi về
Lòng anh nhớ mẹ nhớ về quê hương
***
Chiến trường anh vững niềm tin Mong ngày đất nước bình yên Được về bên mẹ quê hương đón chào Nhưng không giặc nó tràn vào Chiến đấu anh dũng máu đào con rơi Anh ra đi giữa đất trời. Anh không về nữa để đời tự do
Anh đi để lại ấm no Hoà bình độc lập tự do nước nhà Nhớ ngày anh mới sinh ra Có tên mẹ đặt anh là khắc ghi Chiến tranh nay đã lùi xa Về bên đồng đội anh là vô danh
*** Hôm nay được viếng mộ anh Nén nhang khấn lạy lòng thành anh ơi Nhìn làn khói thấy chơi vơi Mộ anh còn đó mà người vô danh Chúng tôi những lớp cháu con Được hưởng độc lập ơn anh muôn phần Gương anh vì nước quên thân Tên anh sẻ được sử xanh ghi vào Tên anh biển rộng trời cao Tên anh vang tiếng tự hào việt Nam!